Chuyển đến nội dung chính

Thành phố em đã yêu

Em muốn nhìn ngắm bình minh tại nơi này, hoàng hôn và những buổi chiều ngồi ngân nga trên bãi biển 


Em sẽ đi dạo vào buổi tối, đặt bàn chân lên cát mịn, lắng nghe tiếng gió và sóng vỗ rì rào ... 

Em đã yêu 1 thành phố nhiều đến vậy, thành phố có anh!

Hôm nay, Hà Nội lại mưa, làm em nhớ thành phố ấy vô cùng. Thật muốn nghe giọng người dân ở đây "Con ơi, ăn gì nào?", Thật muốn đi bộ trên từng góc phố "Em ơi xem ôm hông?"


Khi xe băng qua những dãy đèo, e nhìn ra ngoài xa xăm, bỗng không biết mình đang ở đâu và làm gì. Người ta nhìn em lạ lắm, như thể ai ai cũng nhận ra em không phải người nơi này


- E ngồi cafe một chàng trai cứ nhìn em mãi

- 1 người bạn cũ mời em ăn tối, còn đưa em về tận nhà vì sợ em đi lạc 

- Bạn nam trong chuyến đi chơi cảm mến e ngay lần đầu gặp mặt, đặt cho em 1 biệt danh thật dễ thương "Hạt gạo", dẫn em lang thang khắp thành phố, về HN rất lâu rồi vẫn liên lạc mãi không thôi. 


Đấy anh thấy chưa, thành phố nơi em đặt chân đến cũng yêu e và nuông chiều e đến vậy 

Chúng ta còn nợ thành phố ấy nhiều lắm: những buổi tan làm đèo em trên con đường dọc biển, buổi tối bộn bề ngồi trên cát nghe sóng vỗ rì rào, em dựa đầu vào vai anh, và anh sẽ nắm tay em thật chặt ... cảm ơn sự có mặt của nhau ở đây, để ta được ở bên người ta thương, ta yêu vô vàn. 

Em không ăn quen đồ ăn nơi này, món nào cũng cảm thấy khó ăn lắm, anh cũng chẳng ngại làm cho em những món đơn giản của miền Bắc thường ngày. 

Cuối tuần nào cũng đưa em ra ngoài, bao nhiêu chủ nhật là bấy nhiêu quán cafe mình lê la ở đó, cùng ôn lại kỉ niệm những ngày đầu quen nhau, xem face những người bạn cũ cũ, rồi mỉm cười hạnh phúc khi trải qua bao sóng gió vẫn về bên nhau ... để em thấy chẳng bao giờ xa lạ khi ở đây, bên cạnh anh là "nhà"!


Viễn cảnh đẹp là thế, nhưng chỉ là miền hồi ức chúng ta chưa từng chạm tới


Anh nợ em 1 lời hứa, 1 lời quan tâm

Em nợ anh 1 câu chờ, 1 lời tin tưởng 


12 năm trước em nợ "Em cũng thích anh"

12 năm sau anh nợ em "Anh vẫn còn yêu em!"

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người bạn âm thầm 12 năm!

Hê sờ lô, hê sờ ly  Lại là Subi đây,  Anh bạn - có khoẻ không?  Lâu lắm rồi chúng ta mới lại gặp nhau nhỉ! Năm rưỡi rồi chứ ít ỏi gì đâu cơ chứ! Cũng may là tớ còn nhớ pass để vào nhà nha.  Còn nhớ 12 năm trước, lần đầu tiên tớ mở blog và đặt tên cho căn nhà của mình là phuongsubi.blogspot.com, cho tới bây giờ anh bạn cũng "có tuổi" rồi đó. Tớ không giỏi chia sẻ những câu chuyện của mình, càng không giỏi để thể hiện cảm xúc ... và cậu là người đã lắng nghe tớ suốt 12 năm qua, chứng kiến hành trình tớ trưởng thành như thế nào. Có lẽ phải cảm ơn cậu nhiều lắm!

Book review: "Hiểu về trái tim"

Một cuốn sách muốn được giới thiệu tới mọi người nhất! Tôi phải cảm ơn một người bạn, năm 2015 cậu ấy đã tặng tôi cuốn sách này. Mặc dù, không thể nhớ nổi cậu ấy là ai nữa, nhưng cảm thấy rất trân trọng vì nhờ cậu ấy mà tôi biết đến cuốn sách này. "Hiểu về trái tim" - Nghệ thuật sống hạnh phúc của Tác giả Thích Minh Niệm (năm 1992 tác giả xuất gia tại Phật học viện Huệ Nghiêm, cho đến nay vẫn tiếp tục hướng dẫn thiền và tâm lý trị liệu) thực sự là một cuốn sách vô cùng ý nghĩa. Có thể bạn chưa biết "Toàn bộ lợi nhuận thu được từ việc phát hành cuốn sách này sẽ gây quỹ Hiểu Về Trái Tim để giúp đỡ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh tại Việt Nam. Link Quỹ Hiểu về trái tim: http://hieuvetraitim.org/vn/gioi-thieu/gioi-thieu/ Trích đoạn lời tựa của tác giả: "Cách đây mười tám năm, tôi đã quyết lòng ra đi tìm hạnh phúc chân thật. Dù thời điểm ấy, ý niệm về hạnh phúc chân thật trong tôi còn rất mơ hồ, nhưng tôi vẫn tin rằng nó có thật và luôn hiện hữu trong

Làm thế nào để "nhiệt huyết" trong công việc?

Mình có ở trong một cái hội Facebook, ở đó tìm thấy rất nhiều bài viết liên quan tới công việc, phần lớn là cảm thấy chưa phù hợp với công việc hiện tại, hoặc đang cảm thấy bế tắc, hay mất dần năng lượng với công việc mà mình đang làm  Đặc biệt là các bạn vừa ra trường thường chưa rõ định hướng nên trong quá trình làm dễ dẫn đến chán nản và xuất hiện suy nghĩ "hình như chẳng có công việc nào phù hợp với mình cả", dần dần cảm thấy tự ti về bản thân mình hơn.  Thực ra, ai cũng từng trải qua ít nhiều những quãng thời gian đó, để trưởng thành hơn, rồi dần dần vươn lên những vị trí cao hơn nữa trong sự nghiệp. Tính đến thời điểm hiện tại thì mình đã đi làm được 6 năm có lẻ rồi đó, nhưng so với mình của 6 năm về trước, dù không đo được nhưng mình thấy bản thân vẫn duy trì được nhiệt huyết trong những việc mình làm (như tính cách, hay là cách mình vẫn lập kế hoạch hàng ngày trên Trello từ 2015 tới giờ, chắc công việc nào cũng phải yêu lắm thì mới duy trì được điều đó ấy nhỉ)  Thì hô