Chuyển đến nội dung chính

Những ngày không quên!

Hàng cây, chiếc lá, chuyến đò ngang ... đều có thể trở thành một bài ca đi vào dĩ vãng. Chúng ta cũng vậy, mặc cao sang nghèo hèn đều có thể gây thương nhớ vô tận với một người.


Những thứ đã cũ thường không nỡ để vứt đi, đặc biệt là đối với phụ nữ: 1 lọ kem đánh răng sắp hết cũng cố bóp lấy chút kem ít ỏi còn xót lại, bó hoa khô ở góc phòng cũng chẳng nỡ vứt đi...

Mùa hè năm nay mẹ ghé nơi tôi đang sống, sắp xếp lại đồ đạc trong nhà, đem bọc hết tất cả thú bông mà tôi thường để trên giường, chỉ để lại 1 con tôi hay ôm khi ngủ. Điều mà tôi chưa từng làm trong 5-6 năm trở lại đây.

Cứ ngỡ sẽ cảm thấy hụt hẫng, nhưng hóa ra lại chẳng có gì khác biệt. Thế giới rộng bao la, nhưng diện tích lòng mình thì có hạn, chỉ có chỗ duy nhất cho một người. Cuộc sống lại cần thêm nhiều cuộc cách mạng, mang đến cho bản thân mỗi người một phiên bản tốt hơn.

Ai dám chắc sẽ yêu mãi môt người của thuở bé?
Một nơi ở khác đi, một công việc không lặp lại, môi trường sống có nhiều đổi thay ... là vô tình lại cần một người đồng hành mang tố chất khác. Dừng lại hay bước tiếp nhiều lúc lý trí cũng không tài nào lý giải nổi. Rõ ràng là tổn thương, nhưng bản thân cứ cố chấp nhận lấy.

Khoảng cách từ trái tim tới trái tim không đo lường được bằng đơn vị vật lý, nên hà tất gì một bài toàn giải sai bạn cứ mãi bận lòng?

Ngày hôm nay, ta thả trôi lòng mình
Là ngày mai mất cả thanh xuân để đầy lấp lại!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người bạn âm thầm 12 năm!

Hê sờ lô, hê sờ ly  Lại là Subi đây,  Anh bạn - có khoẻ không?  Lâu lắm rồi chúng ta mới lại gặp nhau nhỉ! Năm rưỡi rồi chứ ít ỏi gì đâu cơ chứ! Cũng may là tớ còn nhớ pass để vào nhà nha.  Còn nhớ 12 năm trước, lần đầu tiên tớ mở blog và đặt tên cho căn nhà của mình là phuongsubi.blogspot.com, cho tới bây giờ anh bạn cũng "có tuổi" rồi đó. Tớ không giỏi chia sẻ những câu chuyện của mình, càng không giỏi để thể hiện cảm xúc ... và cậu là người đã lắng nghe tớ suốt 12 năm qua, chứng kiến hành trình tớ trưởng thành như thế nào. Có lẽ phải cảm ơn cậu nhiều lắm!

Book review: "Hiểu về trái tim"

Một cuốn sách muốn được giới thiệu tới mọi người nhất! Tôi phải cảm ơn một người bạn, năm 2015 cậu ấy đã tặng tôi cuốn sách này. Mặc dù, không thể nhớ nổi cậu ấy là ai nữa, nhưng cảm thấy rất trân trọng vì nhờ cậu ấy mà tôi biết đến cuốn sách này. "Hiểu về trái tim" - Nghệ thuật sống hạnh phúc của Tác giả Thích Minh Niệm (năm 1992 tác giả xuất gia tại Phật học viện Huệ Nghiêm, cho đến nay vẫn tiếp tục hướng dẫn thiền và tâm lý trị liệu) thực sự là một cuốn sách vô cùng ý nghĩa. Có thể bạn chưa biết "Toàn bộ lợi nhuận thu được từ việc phát hành cuốn sách này sẽ gây quỹ Hiểu Về Trái Tim để giúp đỡ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh tại Việt Nam. Link Quỹ Hiểu về trái tim: http://hieuvetraitim.org/vn/gioi-thieu/gioi-thieu/ Trích đoạn lời tựa của tác giả: "Cách đây mười tám năm, tôi đã quyết lòng ra đi tìm hạnh phúc chân thật. Dù thời điểm ấy, ý niệm về hạnh phúc chân thật trong tôi còn rất mơ hồ, nhưng tôi vẫn tin rằng nó có thật và luôn hiện hữu trong

Làm thế nào để "nhiệt huyết" trong công việc?

Mình có ở trong một cái hội Facebook, ở đó tìm thấy rất nhiều bài viết liên quan tới công việc, phần lớn là cảm thấy chưa phù hợp với công việc hiện tại, hoặc đang cảm thấy bế tắc, hay mất dần năng lượng với công việc mà mình đang làm  Đặc biệt là các bạn vừa ra trường thường chưa rõ định hướng nên trong quá trình làm dễ dẫn đến chán nản và xuất hiện suy nghĩ "hình như chẳng có công việc nào phù hợp với mình cả", dần dần cảm thấy tự ti về bản thân mình hơn.  Thực ra, ai cũng từng trải qua ít nhiều những quãng thời gian đó, để trưởng thành hơn, rồi dần dần vươn lên những vị trí cao hơn nữa trong sự nghiệp. Tính đến thời điểm hiện tại thì mình đã đi làm được 6 năm có lẻ rồi đó, nhưng so với mình của 6 năm về trước, dù không đo được nhưng mình thấy bản thân vẫn duy trì được nhiệt huyết trong những việc mình làm (như tính cách, hay là cách mình vẫn lập kế hoạch hàng ngày trên Trello từ 2015 tới giờ, chắc công việc nào cũng phải yêu lắm thì mới duy trì được điều đó ấy nhỉ)  Thì hô