Chuyển đến nội dung chính

Bức thư tình thứ ba !!!

Ngày hôm nay, trên đường về nhà ngân nga khúc hát của bài nhạc "Bức thư tình thứ 2" và chợt nhớ về nụ cười của anh!


Sau những giờ làm việc căng thẳng thì đó có lẽ là điều bình yên nhất mà em thường nghĩ tới. Ngày xưa có người nói với em *thích ai đó chỉ vì nụ cười* em chẳng tin vì cho rằng người ta nói xạo. Chỉ đến khi chính em bị bối rối bởi 1 nụ cười mới tin rằng, hóa ra thương nhớ một người chỉ đơn giản là như vậy.

Người trưởng thành ư? Có đôi lúc thực sự thèm một sự nhớ nhung đến như thế, để biết rằng thì ra trái tim vẫn còn có thể rung động, thì ra vẫn có ai đó ở thế giới ngoài kia thực sự rất khác với tất cả những người còn lại.

Có thể sẽ cần 1 bàn tay để nắm lấy mỗi khi cảm thấy chơi vơi, cần 1 bờ vai để dựa vào mỗi khi mỏi mệt, một cái ôm để cảm nhận được hơi ấm và cần những lời động viên thật gần để thấy được yêu thương.

Người ta nói, thích 1 người dù thế nào cũng phải nói ra đấy, nhưng em lại nghĩ khác. Có khi nào chỉ cần em không nói ra thôi, thì mọi thứ sẽ vẫn đẹp đẽ? Em sẽ vẫn nhớ mãi về nụ cười đó, và không cảm thấy đau lòng nếu như một ngày - nụ cười ấy chẳng dành cho mình?

Cảm xúc thật kì lạ, có đôi lúc chẳng nghe theo em nữa, cả trái tim cũng trở nên nhạy cảm đến lạ thường. Nhưng em hiểu rằng, thời điểm anh xuất hiện, mọi thứ trở nên thật khó khăn, cuộc sống bộn bề với những lo toan thường ngày, cả trái tim nhạy cảm kia cũng chằng chịt những mảnh vỡ được chắp vá lại.


Em lại không đủ can đảm để bắt đầu, chẳng còn mạnh dạn như những điều em thường viết:

"À  quên, Thu rồi - mình hẹn hò đi anh ?"

"Mà, Em có thể ứng trước 1 cái ôm không? Thực ra thì em không thích ôm đâu, thời tiết bảo là gió mùa về mà, em cứ thấy lành lạnh, cứ thấy thiêu thiếu ...
Em không mang áo khoác, anh ôm em một cái đi ...
Em sẽ ngoan ! Nên là, Anh sẽ yêu em chứ?

Thôi thì, em để anh đây, một nơi mà em mỗi khi nghĩ về cảm thấy bình yên hơn cả.

Anh này, có thể giúp em ngừng ghen với những cô gái khác không? 

Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người bạn âm thầm 12 năm!

Hê sờ lô, hê sờ ly  Lại là Subi đây,  Anh bạn - có khoẻ không?  Lâu lắm rồi chúng ta mới lại gặp nhau nhỉ! Năm rưỡi rồi chứ ít ỏi gì đâu cơ chứ! Cũng may là tớ còn nhớ pass để vào nhà nha.  Còn nhớ 12 năm trước, lần đầu tiên tớ mở blog và đặt tên cho căn nhà của mình là phuongsubi.blogspot.com, cho tới bây giờ anh bạn cũng "có tuổi" rồi đó. Tớ không giỏi chia sẻ những câu chuyện của mình, càng không giỏi để thể hiện cảm xúc ... và cậu là người đã lắng nghe tớ suốt 12 năm qua, chứng kiến hành trình tớ trưởng thành như thế nào. Có lẽ phải cảm ơn cậu nhiều lắm!

Book review: "Hiểu về trái tim"

Một cuốn sách muốn được giới thiệu tới mọi người nhất! Tôi phải cảm ơn một người bạn, năm 2015 cậu ấy đã tặng tôi cuốn sách này. Mặc dù, không thể nhớ nổi cậu ấy là ai nữa, nhưng cảm thấy rất trân trọng vì nhờ cậu ấy mà tôi biết đến cuốn sách này. "Hiểu về trái tim" - Nghệ thuật sống hạnh phúc của Tác giả Thích Minh Niệm (năm 1992 tác giả xuất gia tại Phật học viện Huệ Nghiêm, cho đến nay vẫn tiếp tục hướng dẫn thiền và tâm lý trị liệu) thực sự là một cuốn sách vô cùng ý nghĩa. Có thể bạn chưa biết "Toàn bộ lợi nhuận thu được từ việc phát hành cuốn sách này sẽ gây quỹ Hiểu Về Trái Tim để giúp đỡ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh tại Việt Nam. Link Quỹ Hiểu về trái tim: http://hieuvetraitim.org/vn/gioi-thieu/gioi-thieu/ Trích đoạn lời tựa của tác giả: "Cách đây mười tám năm, tôi đã quyết lòng ra đi tìm hạnh phúc chân thật. Dù thời điểm ấy, ý niệm về hạnh phúc chân thật trong tôi còn rất mơ hồ, nhưng tôi vẫn tin rằng nó có thật và luôn hiện hữu trong

Làm thế nào để "nhiệt huyết" trong công việc?

Mình có ở trong một cái hội Facebook, ở đó tìm thấy rất nhiều bài viết liên quan tới công việc, phần lớn là cảm thấy chưa phù hợp với công việc hiện tại, hoặc đang cảm thấy bế tắc, hay mất dần năng lượng với công việc mà mình đang làm  Đặc biệt là các bạn vừa ra trường thường chưa rõ định hướng nên trong quá trình làm dễ dẫn đến chán nản và xuất hiện suy nghĩ "hình như chẳng có công việc nào phù hợp với mình cả", dần dần cảm thấy tự ti về bản thân mình hơn.  Thực ra, ai cũng từng trải qua ít nhiều những quãng thời gian đó, để trưởng thành hơn, rồi dần dần vươn lên những vị trí cao hơn nữa trong sự nghiệp. Tính đến thời điểm hiện tại thì mình đã đi làm được 6 năm có lẻ rồi đó, nhưng so với mình của 6 năm về trước, dù không đo được nhưng mình thấy bản thân vẫn duy trì được nhiệt huyết trong những việc mình làm (như tính cách, hay là cách mình vẫn lập kế hoạch hàng ngày trên Trello từ 2015 tới giờ, chắc công việc nào cũng phải yêu lắm thì mới duy trì được điều đó ấy nhỉ)  Thì hô