Chuyển đến nội dung chính

Bạn đợi gì ở "Thanh Xuân" ... ?

Thanh xuân của tớ là một mối tình đẹp với cậu bạn trai cùng lớp,
Thanh xuân của hắn là phấn đấu nỗ lực vì công việc mơ ước,
Thanh xuân của cô bạn là những chuyến đi ...


Ai cũng có mơ ước cho thời thanh xuân của chính mình. Phần đa mọi người đều mong muốn khi nhìn lại nó sẽ là một miền ký ức đẹp, đáng để nhớ về!

Giống như, tôi đã từng đặt ra mục tiêu của mình là sẽ làm việc lại 1 công ty lớn, toàn tâm toàn ý yêu một người năm 24 tuổi và kết hôn vào lứa tuổi đẹp nhất 25!

Năm nay tôi 26t, có lẽ cái thanh xuân mà trước đây tôi nghĩ là tươi đẹp đấy đã qua, và hôm nay tôi ngồi đây để viết về những điều đẹp đẽ nhất, để chúc mừng cho bản thân về một thanh xuân đẹp với một công việc ổn định, 1 người chồng tuyệt vời và có thể xuất hiện thêm một baby đáng yêu chăng?

Nhưng không, người ta có lẽ sẽ nhìn thấy tôi với 1 tá combo những thứ tồi tệ mà bất kì người trẻ nào khi gặp phải cũng đáng lo ngại thay! 

Nhưng hoa nở rồi hoa sẽ tàn, trời nắng rồi trời sẽ mưa, 
Cũng như nỗi buồn nào rồi cũng sẽ hết. Chỉ là nội tâm mình có đủ mạnh mẽ để đối diện và vượt qua nó thật nhanh hay không thôi? Hay cứ mãi chìm đắm, mu muội trong những đau khổ do chính mình tạo nên? 


Tôi chọn đứng dậy, và một lần nữa sẽ tiếp tục cố gắng, tiếp tục đi về phía trước. 

26t tôi không mơ về một công việc ổn định, một ai đó để cưới làm chồng. Tất cả chỉ đẹp khi bạn đã "Đủ sẵn sàng"

Khi bạn bè, người đã tìm được công việc ổn định, người hạnh phúc bên mái ấm nhỏ của mình, người chuẩn bị tâm lý chào đón đứa con thứ 2 ... thì tôi vẫn sẵn sàng để bắt đầu lại!

Tôi vẫn nghĩ: "Mỗi người sẽ có một giới hạn chịu đựng, và càng nới rộng giới hạn chịu đựng đó thì giá trị của bạn càng tăng lên". Mỗi lần dòng đời ném cho bạn 1 cú ngã, là một lần sự mạnh mẽ của bạn được nhân lên, nhiều cú ngã thì mạnh mẽ sẽ được nhân lên gấp bội. 

Như nhiều lúc bản thân không quen với việc mình đã không còn là công chúa, không còn được đưa đón, chiều chuộng như những năm 18, 20. Không còn cả tá đàn ông vây quanh theo đuổi. 

Vậy thì đã sao? Ta hoàn toàn có thể biến mình trở thành công chúa của chính mình. Việc của ta là bồi đắp tâm hồn và giữ cho mình những nét thu hút, quyến rũ riêng, để không bị nhầm lẫn với những người khác, đặc biệt là những đứa đẹp hơn mình. Bởi vì, mỗi chúng ta đều có quyền lựa chọn một cuộc sống như thế nào, chọn gặp gỡ người đàn ông của đời mình như thế nào? Khi bạn đủ hấp dẫn, đủ tri thức, đủ mạnh mẽ ... bạn sẽ gặp được những người đàn ông tốt hơn, những người đàn ông có cùng tần số với mình. 


Gần đây, tôi có chứng kiến một vài câu chuyện của những cặp vợ chồng. Kỳ lạ thay, là tôi đủ năng lực để phán đoán và phân tích tại sao vấn đề lại trở nên như vậy? Tôi chợt ngỡ ngàng, hóa ra những kiến thức về hôn nhân hoàn toàn có thể bồi đắp, hoàn toàn có thể trang bị cho bản thân để đủ sẵn sàng về một cuộc sống khi có thêm 1 người bước vào!

Và tự nhiên tôi đặt ra câu hỏi, có biết bao nhiêu cặp tình nhân đã không dành ra sự chuẩn bị cho một cuộc hôn nhân dài lâu? Chỉ cần đến với nhau bằng những rung cảm của con tim, và lý trí mách bảo rằng "đây sẽ là một người bạn đời tốt?" 

Tôi không chắc về câu trả lời, nhưng có điều để đặt dấu chấm hết hay khởi động lại từ đầu là vô cùng khó khăn, khó khăn hơn những thứ khác rất rất nhiều, chính là "hôn nhân". Khi bạn độc thân, bạn có thể chán ghét người sếp của mình mà từ bỏ công việc, bạn có thể tiêu cả tháng lương của mình vào shopping khi chán nản, có thể sẵn sàng buông lời chia tay sau những lần cãi vã ... Nhưng hôn nhân thì khác, kể cả khi bạn khóc như mưa sau những lần cãi vã, đau khổ nhận ra chồng mình ngoại tình, nhưng sau cùng ... bạn vẫn muốn vun đắp cho cuộc hôn nhân ấy. 

Khi nghỉ công ty cũ, tôi phải đấu tranh mất 3 tháng trời để đưa ra quyết định, thế mà tôi vẫn mất thêm 2 tháng nữa chênh vênh vô định không biết bước tiếp theo nên đi như thế nào? Vậy mà, có người hôm nay gặp nhau lần đầu, 3 tháng sau đã gửi thiệp mời cưới. Thực sự khó hiểu thay!

Dĩ nhiên, cuộc sống của bạn ra sao là do chính bạn tạo. Kết quả của hiện thực là câu trả lời xác đáng nhất cho những quyết định trong quá khứ. Nhưng nếu bạn lựa chọn sai, trong hành động bạn phải làm cho đúng. Có nghĩa là, một khi đã biết mình sai, biết điều đó sẽ gây cho mình nhiều tổn thương và vượt ngưỡng chịu đựng, thì việc của bạn là ngưng điều đó gây ảnh hưởng tới mình. 

Mạnh mẽ chính là biết đối diện, phân tích và buông bỏ đúng lúc. 
Độc lập cũng chính là biết lựa chọn, nỗ lực và chịu trách nhiệm với  những chọn lựa của mình.

Bởi sau cùng, ai cũng xứng đáng được hạnh phúc!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người bạn âm thầm 12 năm!

Hê sờ lô, hê sờ ly  Lại là Subi đây,  Anh bạn - có khoẻ không?  Lâu lắm rồi chúng ta mới lại gặp nhau nhỉ! Năm rưỡi rồi chứ ít ỏi gì đâu cơ chứ! Cũng may là tớ còn nhớ pass để vào nhà nha.  Còn nhớ 12 năm trước, lần đầu tiên tớ mở blog và đặt tên cho căn nhà của mình là phuongsubi.blogspot.com, cho tới bây giờ anh bạn cũng "có tuổi" rồi đó. Tớ không giỏi chia sẻ những câu chuyện của mình, càng không giỏi để thể hiện cảm xúc ... và cậu là người đã lắng nghe tớ suốt 12 năm qua, chứng kiến hành trình tớ trưởng thành như thế nào. Có lẽ phải cảm ơn cậu nhiều lắm!

Book review: "Hiểu về trái tim"

Một cuốn sách muốn được giới thiệu tới mọi người nhất! Tôi phải cảm ơn một người bạn, năm 2015 cậu ấy đã tặng tôi cuốn sách này. Mặc dù, không thể nhớ nổi cậu ấy là ai nữa, nhưng cảm thấy rất trân trọng vì nhờ cậu ấy mà tôi biết đến cuốn sách này. "Hiểu về trái tim" - Nghệ thuật sống hạnh phúc của Tác giả Thích Minh Niệm (năm 1992 tác giả xuất gia tại Phật học viện Huệ Nghiêm, cho đến nay vẫn tiếp tục hướng dẫn thiền và tâm lý trị liệu) thực sự là một cuốn sách vô cùng ý nghĩa. Có thể bạn chưa biết "Toàn bộ lợi nhuận thu được từ việc phát hành cuốn sách này sẽ gây quỹ Hiểu Về Trái Tim để giúp đỡ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh tại Việt Nam. Link Quỹ Hiểu về trái tim: http://hieuvetraitim.org/vn/gioi-thieu/gioi-thieu/ Trích đoạn lời tựa của tác giả: "Cách đây mười tám năm, tôi đã quyết lòng ra đi tìm hạnh phúc chân thật. Dù thời điểm ấy, ý niệm về hạnh phúc chân thật trong tôi còn rất mơ hồ, nhưng tôi vẫn tin rằng nó có thật và luôn hiện hữu trong

Làm thế nào để "nhiệt huyết" trong công việc?

Mình có ở trong một cái hội Facebook, ở đó tìm thấy rất nhiều bài viết liên quan tới công việc, phần lớn là cảm thấy chưa phù hợp với công việc hiện tại, hoặc đang cảm thấy bế tắc, hay mất dần năng lượng với công việc mà mình đang làm  Đặc biệt là các bạn vừa ra trường thường chưa rõ định hướng nên trong quá trình làm dễ dẫn đến chán nản và xuất hiện suy nghĩ "hình như chẳng có công việc nào phù hợp với mình cả", dần dần cảm thấy tự ti về bản thân mình hơn.  Thực ra, ai cũng từng trải qua ít nhiều những quãng thời gian đó, để trưởng thành hơn, rồi dần dần vươn lên những vị trí cao hơn nữa trong sự nghiệp. Tính đến thời điểm hiện tại thì mình đã đi làm được 6 năm có lẻ rồi đó, nhưng so với mình của 6 năm về trước, dù không đo được nhưng mình thấy bản thân vẫn duy trì được nhiệt huyết trong những việc mình làm (như tính cách, hay là cách mình vẫn lập kế hoạch hàng ngày trên Trello từ 2015 tới giờ, chắc công việc nào cũng phải yêu lắm thì mới duy trì được điều đó ấy nhỉ)  Thì hô