Chuyển đến nội dung chính

Cuộc sống là ...

Có những ngày ta chỉ muốn nằm dài trên giường, rúc đầu vào chăn để ngủ thiếp đi. Những giấc ngủ dài bỗng chốc khiến người ta cảm thấy an yên hơn.

Cũng có những ngày, con người ta cứ muốn dung dưỡng cho cái tôi yếu đuối của mình. Chẳng cần phải mạnh mẽ, ngốc để được yêu thương, để được dỗ dành.

Có những ngày chỉ trôi qua như thế,

Cuộc sống là sự pha trộn của những gam màu, chúng ta đều hiểu rằng - bên cạnh màu hồng, xanh lá vẫn còn những gam màu nâu, tối. Cho nên ta cũng không thể cầu nguyện cho cuộc đời đừng xô đẩy mình vào những hoàn cảnh nghiệt ngã, nhưng ta có thể làm cho mình không bị gục ngã trước sóng gió cuộc đời bằng sự vững chãi từ chính trái tim mình.

Cũng như nếu không bị lạc đường, ta sẽ khó biết mình vốn rất sợ hãi
Nếu không bị xúc phạm, ta sẽ khó biết rõ mức độ nóng giận của mình
Nếu không bị dối gạt, ta sẽ khó biết mình cũng rất dễ bị tổn thương
Nếu không bị bỏ rơi, ta sẽ khó thấy được tính yếu đuối và dựa dẫm của mình 

Chẳng phải ta cũng như bất kì người trẻ nào, đã từng cảm thấy rất hạnh phúc khi nhận được giấy báo đỗ đại học đó sao, thế nhưng liền sau đó ta lại than phiền bởi phải vật lộn với những giáo trình chi chít chữ, những đêm trắng trọn thức ôn bài. Rồi cái cảm giác hạnh phúc ấy không ở lại bao lâu, ta lại thiết nghĩ phải có được công việc nhàn hạ lương cao ấy mới là hạnh phúc trọn vẹn.

Thật lạ, ta không biết được cái gì ngay trong hiện tại có thể làm ta hạnh phúc, thì làm sao ta quả quyết được những gì trong tương lai có thể làm cho ta hạnh phúc?

Cho nên, không có thứ hạnh phúc nào đặc biệt trong tương lai đâu, ta đừng mất công tìm kiếm. Có chăng, nó cũng chỉ là những trạng thái cảm xúc khác nhau mà thôi. Mà cảm xúc thì chỉ có nghiện ngập chứ có bao giờ đủ.

Con đường nào rồi cũng sẽ dẫn tới những khu vườn đầy hoa và ánh sáng. Một nỗi đau mà chứa đựng bởi nhiều trái tim thì chắc chắn nó sẽ không đủ sức làm thành nỗi đau nữa. Đó là lý do mà ta luôn cần có nhau trong cuộc đời này.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người bạn âm thầm 12 năm!

Hê sờ lô, hê sờ ly  Lại là Subi đây,  Anh bạn - có khoẻ không?  Lâu lắm rồi chúng ta mới lại gặp nhau nhỉ! Năm rưỡi rồi chứ ít ỏi gì đâu cơ chứ! Cũng may là tớ còn nhớ pass để vào nhà nha.  Còn nhớ 12 năm trước, lần đầu tiên tớ mở blog và đặt tên cho căn nhà của mình là phuongsubi.blogspot.com, cho tới bây giờ anh bạn cũng "có tuổi" rồi đó. Tớ không giỏi chia sẻ những câu chuyện của mình, càng không giỏi để thể hiện cảm xúc ... và cậu là người đã lắng nghe tớ suốt 12 năm qua, chứng kiến hành trình tớ trưởng thành như thế nào. Có lẽ phải cảm ơn cậu nhiều lắm!

Book review: "Hiểu về trái tim"

Một cuốn sách muốn được giới thiệu tới mọi người nhất! Tôi phải cảm ơn một người bạn, năm 2015 cậu ấy đã tặng tôi cuốn sách này. Mặc dù, không thể nhớ nổi cậu ấy là ai nữa, nhưng cảm thấy rất trân trọng vì nhờ cậu ấy mà tôi biết đến cuốn sách này. "Hiểu về trái tim" - Nghệ thuật sống hạnh phúc của Tác giả Thích Minh Niệm (năm 1992 tác giả xuất gia tại Phật học viện Huệ Nghiêm, cho đến nay vẫn tiếp tục hướng dẫn thiền và tâm lý trị liệu) thực sự là một cuốn sách vô cùng ý nghĩa. Có thể bạn chưa biết "Toàn bộ lợi nhuận thu được từ việc phát hành cuốn sách này sẽ gây quỹ Hiểu Về Trái Tim để giúp đỡ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh tại Việt Nam. Link Quỹ Hiểu về trái tim: http://hieuvetraitim.org/vn/gioi-thieu/gioi-thieu/ Trích đoạn lời tựa của tác giả: "Cách đây mười tám năm, tôi đã quyết lòng ra đi tìm hạnh phúc chân thật. Dù thời điểm ấy, ý niệm về hạnh phúc chân thật trong tôi còn rất mơ hồ, nhưng tôi vẫn tin rằng nó có thật và luôn hiện hữu trong

Làm thế nào để "nhiệt huyết" trong công việc?

Mình có ở trong một cái hội Facebook, ở đó tìm thấy rất nhiều bài viết liên quan tới công việc, phần lớn là cảm thấy chưa phù hợp với công việc hiện tại, hoặc đang cảm thấy bế tắc, hay mất dần năng lượng với công việc mà mình đang làm  Đặc biệt là các bạn vừa ra trường thường chưa rõ định hướng nên trong quá trình làm dễ dẫn đến chán nản và xuất hiện suy nghĩ "hình như chẳng có công việc nào phù hợp với mình cả", dần dần cảm thấy tự ti về bản thân mình hơn.  Thực ra, ai cũng từng trải qua ít nhiều những quãng thời gian đó, để trưởng thành hơn, rồi dần dần vươn lên những vị trí cao hơn nữa trong sự nghiệp. Tính đến thời điểm hiện tại thì mình đã đi làm được 6 năm có lẻ rồi đó, nhưng so với mình của 6 năm về trước, dù không đo được nhưng mình thấy bản thân vẫn duy trì được nhiệt huyết trong những việc mình làm (như tính cách, hay là cách mình vẫn lập kế hoạch hàng ngày trên Trello từ 2015 tới giờ, chắc công việc nào cũng phải yêu lắm thì mới duy trì được điều đó ấy nhỉ)  Thì hô