Chuyển đến nội dung chính

Gửi mẹ kính yêu của con

Thư gửi mẹ !

Mẹ kính yêu của con ! Ngay lúc này đây con chỉ muốn ôm mẹ vào lòng, tựa đầu vào vai mẹ mà khóc nức nở. Con mong mẹ sẽ nặng lời với con… Ấy vậy mà bh con lại không sợ điều đó… con sợ mẹ lo lắng cho con, sợ mẹ thương con nhiều quá đỗi !!!



Con giận mình vì chỉ 5 tiếng : “Con xin lỗi mẹ rất nhiều” con cũng không thốt lên được !
Mẹ à, giờ này gia đình ta vừa ăn cơm xong, mẹ bước ra từ nhà bếp… con đang hình dung giây phút tề tựu bên gia đình.



Con chỉ toàn làm mẹ lo… chưa làm được gì nhiều cho bố mẹ, cho gia đình ta. Con lại nói dối, biện minh cho những hành động của con. Chẳng bố mẹ nào muốn con m vất vả, đi làm hay ốm đau đâu. Phải chăng con nói dối là điều con bắt buộc cần làm ?

Mẹ hỏi con : Mua thuốc chưa? Con trả lời là : chưa .Con lại để mẹ lo lắng r. Nhẽ ra con phải trl là rồi mới phải lẽ

Mẹ ơi, hnay con gọi cho mẹ… có điều gì khác lắm. Mẹ xưng mẹ gọi con… con nhớ mỗi lần con gọi mẹ hay nói ngang ngang cơ, hoặc là xưng tau chẳng hạn. Con hạnh phúc mỗi lời nói của mẹ, con xấu hổ với những lời động viên của mẹ.

Con như đứng giữa 2 ngã đường…con không biết phải làm gì cho phải. Hnay con không đi thi…nước mắt con giàn giụa…con tủi thân đứng gần 2h đồng hồ dưới trời lạnh. Con khóc nức nở bởi câu trả lời KHÔNG của họ… Mình nghèo, mình phụ thuộc hả mẹ? Nhưng đó lại là quyết định do con chọn lựa, con còn trách đổ lỗi ai đây?

Con xin lỗi mẹ nhiều lắm, con chưa thật sự cố gắng….con vẫn còn ung dung ngủ khi bố mẹ phải nai lưng làm việc. Con vẫn còn đi chơi khi gia đình ta còn bao mối lo…Con vẫn còn cho phép mình nghỉ ngơi trong khi… thời gian đâu có dừng lại…Con vẫn còn chủ quan lắm !!!

Ngoài trời lạnh, cả thế giới đều lạnh…đâu chỉ riêng con….
Ngoài trời lạnh, Bác nông dân vẫn phải ra đồng
Ngoài trời lạnh, Anh và bố vẫn phải dậy sớm đi làm mà
Ngoài trời lạnh, Cô nhân viên vệ sinh vẫn phải chăm lo cho thành phố sạch đẹp đấy chứ?
Ngoài trời lạnh, Người ta vẫn đứng hàng giờ đồng hồ để bán hàng, để kiếm ăn đó thôi..

… Dù trời lạnh thế này hay nhiều hơn vậy, Cũng có thể là nắng thiêu đốt đi chăng nữa… Thì điều này cũng không thay đổi. Con cần phải thấm nhuần điều này, thưa mẹ !

Cuộc sống không dừng lại đợi từng người chạy theo nó.. Con càng không được phép ngủ quên trên chiến thắng của mình !

Mẹ yêu.. lần đầu tiên con biết để ý đến đôi tay mẹ, nó không còn mịn màng nữa… mái tóc cũng thưa dần, sợi bạc ngày càng điểm tô. Lần đầu tiên con biết nhìn vào đôi mắt mẹ, đôi mắt mẹ buồn và rất sâu… Con đang nhớ mẹ, dường như mẹ đang ở đây… Con thương mẹ !!!



Bố của con.. cũng là lần đầu tiên con để ý kí đến khuôn mặt của bố…đúng hơn là những nếp nhăn… Bố của con đã già đi nhiều, gầy hơn xưa… Hẳn là bố phải lo nhiều việc lắm.. vậy mà bấy lâu nay con không có để ý, con không có hiểu

Con nuốt từng lời quan tâm của bố, của mẹ, lần đầu tiên con nghe.. nó dịu dàng, ấm áp vô cùng mẹ ạ. Con khóc… con khóc khi bố mẹ thương con nhiều quá… Bố mẹ cũng đâu có sung sướng hơn con.

Con mong lắm phút giây gia đình ta quây quần và chẳng còn mối lo nào nữa. Mẹ bảo con rằng : "của đi thay người"… đừng lo nghĩ gì nữa, tập trung vào học , chăm sóc sức khỏe nữa…Mẹ...Làm sao con cầm được nước mắt đây ?

Dự án bỏ dở, công việc tồn đọng… ? Con tự hỏi mình đang làm gì để bố mẹ tự hào?
Con xin hứa cố gắng, quyết tâm…vì mục tiêu còn dang dở, vì tương lai ! Vì tất cả những người yêu thương , kì vọng nơi con. Mẹ cũng hứa là thi thoảng mẹ gọi điện động viên con nhé !

Con gái của mẹ !



Trích dẫn : Ngày 19.11.2013
Con sung sướng và hạnh phúc biết bao ! Đây là lần đầu tiên sau 2 tháng con về quê mà những tưởng thời gian đã rất rất lâu rồi. Con mong ngóng phút giây được tề tựu bên gia đình, được ôm mẹ vào lòng... Được nắm bàn tay mẹ ! Kỏoảng khắc nào đó thấy bố con đã gầy hơn nhiều, mẹ cũng vậy. Bme có nhiều nếp nhăn hơn....Lâu lắm rồi con lại mới cảm nhận được bme gần gũi con đến thế ! Con hạnh phúc khi được bố mẹ động viên và ủng hộ ! con hình dung được rằng bố mẹ kì vọng vào con gái như thé nào !!! thương con như thế nào ! Con yêu sự chủ động và yêu quyết định của mình ! Dù thế nào với 2 ngày con vẫn muốn được nhìn thấy 2ng bạn thân nhất của con...Nhìn thấy chiếc áo len con tặng bỗ vẫn thường mặc, chiếc cà vạt bố vẫn đem theo...con tưởng chừng mình có thể hét lên vì sung sướng ! Ngày hôm nay, ngồi viết dòng note này.. con xúc động không nói nên lời ^^

Bme khen con, các bác ace khen con... con biết rằng sự cố gắng của mình là không vô nghĩa. Và con sẽ luôn cố gắng...con sẽ không dễ khóc nữa mẹ ạ  con sẽ là một cô gái bản lĩnh, yêu đời và đầy tự tin.  Con tin nhất định mình làm được !!! Đến lúc đó thì con sẽ gọi về và khoe với bố mẹ đầu tiên 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người bạn âm thầm 12 năm!

Hê sờ lô, hê sờ ly  Lại là Subi đây,  Anh bạn - có khoẻ không?  Lâu lắm rồi chúng ta mới lại gặp nhau nhỉ! Năm rưỡi rồi chứ ít ỏi gì đâu cơ chứ! Cũng may là tớ còn nhớ pass để vào nhà nha.  Còn nhớ 12 năm trước, lần đầu tiên tớ mở blog và đặt tên cho căn nhà của mình là phuongsubi.blogspot.com, cho tới bây giờ anh bạn cũng "có tuổi" rồi đó. Tớ không giỏi chia sẻ những câu chuyện của mình, càng không giỏi để thể hiện cảm xúc ... và cậu là người đã lắng nghe tớ suốt 12 năm qua, chứng kiến hành trình tớ trưởng thành như thế nào. Có lẽ phải cảm ơn cậu nhiều lắm!

Book review: "Hiểu về trái tim"

Một cuốn sách muốn được giới thiệu tới mọi người nhất! Tôi phải cảm ơn một người bạn, năm 2015 cậu ấy đã tặng tôi cuốn sách này. Mặc dù, không thể nhớ nổi cậu ấy là ai nữa, nhưng cảm thấy rất trân trọng vì nhờ cậu ấy mà tôi biết đến cuốn sách này. "Hiểu về trái tim" - Nghệ thuật sống hạnh phúc của Tác giả Thích Minh Niệm (năm 1992 tác giả xuất gia tại Phật học viện Huệ Nghiêm, cho đến nay vẫn tiếp tục hướng dẫn thiền và tâm lý trị liệu) thực sự là một cuốn sách vô cùng ý nghĩa. Có thể bạn chưa biết "Toàn bộ lợi nhuận thu được từ việc phát hành cuốn sách này sẽ gây quỹ Hiểu Về Trái Tim để giúp đỡ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh tại Việt Nam. Link Quỹ Hiểu về trái tim: http://hieuvetraitim.org/vn/gioi-thieu/gioi-thieu/ Trích đoạn lời tựa của tác giả: "Cách đây mười tám năm, tôi đã quyết lòng ra đi tìm hạnh phúc chân thật. Dù thời điểm ấy, ý niệm về hạnh phúc chân thật trong tôi còn rất mơ hồ, nhưng tôi vẫn tin rằng nó có thật và luôn hiện hữu trong

Làm thế nào để "nhiệt huyết" trong công việc?

Mình có ở trong một cái hội Facebook, ở đó tìm thấy rất nhiều bài viết liên quan tới công việc, phần lớn là cảm thấy chưa phù hợp với công việc hiện tại, hoặc đang cảm thấy bế tắc, hay mất dần năng lượng với công việc mà mình đang làm  Đặc biệt là các bạn vừa ra trường thường chưa rõ định hướng nên trong quá trình làm dễ dẫn đến chán nản và xuất hiện suy nghĩ "hình như chẳng có công việc nào phù hợp với mình cả", dần dần cảm thấy tự ti về bản thân mình hơn.  Thực ra, ai cũng từng trải qua ít nhiều những quãng thời gian đó, để trưởng thành hơn, rồi dần dần vươn lên những vị trí cao hơn nữa trong sự nghiệp. Tính đến thời điểm hiện tại thì mình đã đi làm được 6 năm có lẻ rồi đó, nhưng so với mình của 6 năm về trước, dù không đo được nhưng mình thấy bản thân vẫn duy trì được nhiệt huyết trong những việc mình làm (như tính cách, hay là cách mình vẫn lập kế hoạch hàng ngày trên Trello từ 2015 tới giờ, chắc công việc nào cũng phải yêu lắm thì mới duy trì được điều đó ấy nhỉ)  Thì hô