Chuyển đến nội dung chính

HÀ NỘI TỐI 22


Gửi Hà Nội tối 22!

Bật laptop lên sau 3 lần tắt máy ! Đã đủ can đảm để thay ảnh nền laptop & Mobile. Một cái ảnh nền mà bấy lâu nay mình không bao giờ muốn thay...

Chỉ là khi bật lap lên đó sẽ là hình ảnh đầu tiên đập vào mắt. Ấm áp - nhưng có lẽ - đã đến lúc phải thay đổi rồi. Sống cho bản thân mình nhiều hơn.

Chỉ có bản thân là không bao giờ rời ra chính bạn - cảm giác những người yêu thương cứ lần lượt rời ra ĐAU lắm !


Không mệt mỏi nhưng tâm trạng khó chịu vô cùng ...

Thích cái cảm giác quan tâm ai đó lắm - nhưng ghét tột độ cái hờ hững như chẳng quen ...
Chắc có lẽ nên tập dần với những điều chưa bao giờ nghĩ đến: thôi nhớ, thôi nghĩ, thôi mường tượng nhiều ..

Rằng cuộc sống không có ai đó vẫn tốt: Để rồi là trên phố ấy nhưng không phải đôi mắt đượm buồn - thay vào đó là một cô gái với nụ cười thật tươi - vẫn là đôi mắt biết cười nhưng chưa bao giờ ướt át. Không cái nắm tay dắt qua đường, hay những buổi tan ca không một mình trên đường cũ.

Vẫn sẽ vui nhiều...

Sẽ dễ dàng tán chuyện với một anh bạn mới 
Nói ra những cảm xúc của mình 

Lâu lắm rồi không định nghĩa được 2 từ mang tên hạnh phúc - có lẽ đó sẽ mãi là một ẩn số không có hồi kết. 

Con đường phía trước còn nhiều điều đang chờ đón. Ra Tết còn bao nhiêu là dự định. Không thể sống mãi với quá khứ, những thứ không thuộc về mình dù có cố gắng níu giữ nó vẫn cứ vụt bay. 

Hãy trưởng thành hơn trong suy nghĩ 
Chín chắn hơn trong hành động

Đã đủ dũng khí để xóa những con số quen thuộc, yêu thương khỏi list - Dù biết chẳng thể nào del ra khỏi trí óc. Nhưng thôi hãy để thời gian giúp mình công việc ấy. Một cô gái với nhiều tham vọng. 

Phải.

Em sẽ có nhiều việc hơn là ngồi đây và khóc - hình như nước mắt dành cho một ai đó quá nhiều rồi. 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người bạn âm thầm 12 năm!

Hê sờ lô, hê sờ ly  Lại là Subi đây,  Anh bạn - có khoẻ không?  Lâu lắm rồi chúng ta mới lại gặp nhau nhỉ! Năm rưỡi rồi chứ ít ỏi gì đâu cơ chứ! Cũng may là tớ còn nhớ pass để vào nhà nha.  Còn nhớ 12 năm trước, lần đầu tiên tớ mở blog và đặt tên cho căn nhà của mình là phuongsubi.blogspot.com, cho tới bây giờ anh bạn cũng "có tuổi" rồi đó. Tớ không giỏi chia sẻ những câu chuyện của mình, càng không giỏi để thể hiện cảm xúc ... và cậu là người đã lắng nghe tớ suốt 12 năm qua, chứng kiến hành trình tớ trưởng thành như thế nào. Có lẽ phải cảm ơn cậu nhiều lắm!

Book review: "Hiểu về trái tim"

Một cuốn sách muốn được giới thiệu tới mọi người nhất! Tôi phải cảm ơn một người bạn, năm 2015 cậu ấy đã tặng tôi cuốn sách này. Mặc dù, không thể nhớ nổi cậu ấy là ai nữa, nhưng cảm thấy rất trân trọng vì nhờ cậu ấy mà tôi biết đến cuốn sách này. "Hiểu về trái tim" - Nghệ thuật sống hạnh phúc của Tác giả Thích Minh Niệm (năm 1992 tác giả xuất gia tại Phật học viện Huệ Nghiêm, cho đến nay vẫn tiếp tục hướng dẫn thiền và tâm lý trị liệu) thực sự là một cuốn sách vô cùng ý nghĩa. Có thể bạn chưa biết "Toàn bộ lợi nhuận thu được từ việc phát hành cuốn sách này sẽ gây quỹ Hiểu Về Trái Tim để giúp đỡ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh tại Việt Nam. Link Quỹ Hiểu về trái tim: http://hieuvetraitim.org/vn/gioi-thieu/gioi-thieu/ Trích đoạn lời tựa của tác giả: "Cách đây mười tám năm, tôi đã quyết lòng ra đi tìm hạnh phúc chân thật. Dù thời điểm ấy, ý niệm về hạnh phúc chân thật trong tôi còn rất mơ hồ, nhưng tôi vẫn tin rằng nó có thật và luôn hiện hữu trong

Làm thế nào để "nhiệt huyết" trong công việc?

Mình có ở trong một cái hội Facebook, ở đó tìm thấy rất nhiều bài viết liên quan tới công việc, phần lớn là cảm thấy chưa phù hợp với công việc hiện tại, hoặc đang cảm thấy bế tắc, hay mất dần năng lượng với công việc mà mình đang làm  Đặc biệt là các bạn vừa ra trường thường chưa rõ định hướng nên trong quá trình làm dễ dẫn đến chán nản và xuất hiện suy nghĩ "hình như chẳng có công việc nào phù hợp với mình cả", dần dần cảm thấy tự ti về bản thân mình hơn.  Thực ra, ai cũng từng trải qua ít nhiều những quãng thời gian đó, để trưởng thành hơn, rồi dần dần vươn lên những vị trí cao hơn nữa trong sự nghiệp. Tính đến thời điểm hiện tại thì mình đã đi làm được 6 năm có lẻ rồi đó, nhưng so với mình của 6 năm về trước, dù không đo được nhưng mình thấy bản thân vẫn duy trì được nhiệt huyết trong những việc mình làm (như tính cách, hay là cách mình vẫn lập kế hoạch hàng ngày trên Trello từ 2015 tới giờ, chắc công việc nào cũng phải yêu lắm thì mới duy trì được điều đó ấy nhỉ)  Thì hô