Chuyển đến nội dung chính

Book Review: "Yêu sao để không đau"

Cũng như khi mua một chiếc váy mới muốn mặc ngay và luôn. Khi cầm trên tay quyển sách này, cũng chỉ muốn nhanh nhanh đọc hết xem sao.



Xem rồi ngẫm nghĩ, rồi đối chiếu với mình. Thì ra, nhiều điều bản thân đã nhận ra từ lâu, đã trưởng thành lên từ những tình yêu xưa cũ đó. Vậy trách cứ làm chi, tội hoài cho 1 người đã từng yêu mình như thế.

Sách thì cũng chỉ đơn giản là một tài liệu tham khảo, mấy ai đọc xong một cuốn sách mà hết đau được. Nhưng một cuốn sách tốt, lại xuất hiện đúng thời điểm. Cũng đáng cho ta dành thời gian đấy chứ? Chí ít ra thì ta có thể lý giải với con tim mình rằng "Vì sao mày lại từng đau như thế", để rồi cái gì cần bỏ qua thì cho qua, cái gì cần quên thì cho quên đi, cái gì cần ngủ yên thì ngủ yên đi nhé.


"Người ta thường nói, yêu 1 người là chuyện chẳng dễ dàng. Thế nên nếu có thể trước khi bỏ ra công sức để yêu ai đó, hãy chọn người ban đầu cũng có chút để tâm đến bạn." 

Bởi vì trong chuyện tình cảm, ta thà không có, chứ có mà như không, khi đau buồn sẽ đau buồn hơn gấp bội, khi cô đơn cũng sẽ cô đơn hơn nhiều lần. 

Thế nên mới nói, khi bắt đầu yêu 1 ai đó là ta đã giao cho họ cái quyền được phép làm tổn thương mình rồi. 

Thì yêu chẳng phải chuyện dễ dàng, nên khi chia tay có mấy khi là dễ dàng đâu. Nhiều người khi đối diện với chia tay, không chấp nhận nổi lý do "hết yêu". Thật ra, hãy hiểu đơn giản, yêu, không yêu hay không còn yêu, đều là chuyện của con tim, thứ khó điều khiển nhất của con người, nhiều khi chính họ cũng không hề muốn như vậy. Nếu con tim dễ sai bảo, thì ai cũng chọn đại 1 người để yêu và hạnh phúc đến cuối đời rồi, trần gian còn gì tồn tại nỗi buồn nào nữa?

Vậy mà có những người, khi đã hết yêu rồi vẫn không buông. Hoặc là buông rồi nhưng viện đủ lý do để bào chữa cho mình, rằng không phải họ ruồng bỏ ta, bỏ rơi ta ... mà họ cứ thế dửng dưng với ta. Để rồi, buộc ta phải đưa ra lời chia tay trước. Cuối cùng là ta, mới là người mang tiếng phũ phàng, chối bỏ trong cuộc tình này. 

Nếu thật sự là của nhau, nghĩa là thật sự cần có nhau trong đời, sẽ tự tìm về nhau mà thôi. Đi xa mấy cũng chẳng lạc được. 

Vậy, cái sai là của những người khi yêu, là đã quan trọng hóa vào 1 người, vào 1 cuộc tình. Phải luôn tự biết thương mình hơn cả, thì mới đủ sức đi đến cuối đường được."

Chuyện cũ, người xưa, có duyên sẽ gặp, có nợ sẽ tìm về. 

Đúng, tình yêu vốn là một loại cảm xúc rất đỗi bình thường, rất mau phai nhạt, nếu ta không biết cách luôn "giữ gìn" cho nó. 

Bạn cứ tưởng rằng, thứ có được rồi sẽ vĩnh viễn mãi ở lại hay sao? Đâu phải chỉ riêng mình ta có bao chàng trai theo đuổi? Người bên cạnh mình lúc này, chẳng phải cũng đầy kẻ dòm ngó đó sao? 

Tôi đang liên tưởng đến công việc của mình. Muốn làm tốt, muốn thăng tiến, bản thân phải ý thức được rằng cần chủ động cao trong công việc. Tự hoàn thiện mình, nâng cao năng lực chuyên môn, để khi cơ hội đến chỉ việc nắm bắt mà chẳng hề do dự bởi: Than ôi, tôi chưa thể cáng đáng được việc này. 

Tình yêu cũng thế, cái chính là yêu nhau. Nhưng cái thứ mười là hàng trăm toan tính khác. Có người vì muốn giàu sang, người ham một cuộc sống đủ đầy ... mà lựa chọn 1 người. 

Chia tay nhau, ta đâu cần nói với nhau những câu đau lòng làm chi. Tiếc thay, là người đã nói. Và cũng thật may, tim cũng không còn đau. 

Ai mà không từng yêu chứ. Yêu người bằng tất cả những gì mình có. Rồi khi người nhận ra ta yêu họ hơn cả bản thân mình, họ hờ hững với ta, còn ta cứ mãi chạy theo người, để đến 1 ngày ta chẳng còn là bản thân ta nữa. Chẳng còn là những điều tuyệt vời khiến họ từng yêu ta nữa. 

"Đã không chịu làm mới mình lên rồi, thì xin đừng làm cũ mình xuống"

Chỉ có những người thân sinh ra ta, khi nhìn ta trong bộ dạng xấu xí nhất, lôi thôi lếch thếch nhất trong những khoảng thời gian dài mà vẫn yêu ta nổi thôi. Còn những người khác, đều là không chắc chắn. 

Nhiều người, đã quá quen với việc có 1 người ở bên, nên khi người rời xa, lòng không thể chấp nhận nổi. Rồi chứng kiến cảnh, nhiều người khi yêu nhau chỉ xem tình yêu là tất cả, đi đâu cũng có nhau, vì thế mà bẵng đi 1 thời gian dài chẳng chơi với ai khác. Người ta cũng vì thế mà ái ngại khi xuất hiện giữa 2 người. Sau này, người đi rồi, thành thử ra, bản thân chỉ có mỗi 1 mình, làm mọi thứ 1 mình ...

Cô đơn chưa?

Mà bạn biết không, thật ra thói quen cũng là hình thành bắt đầu từ những điều không quen. Như 1 việc ai dó biến mất khỏi cuộc đời mình, rồi cũng sẽ thành quen thôi. Bạn đã học được thói quen khi bên người, thì cũng học được thói quen khi xa người. 

Thế mới nói, chuyện tình yêu của mình, chính mình phải hiểu rõ hơn ai cả. Giữa trăm vạn người dưng, người ấy lại chọn mình, là có lý do của người ấy. Yêu người, thì phải tin người, cũng như quan trọng hơn cả, là phải tin ở chính bản thân mình. Mình còn không tin ở mình, luôn buồn vẫn ủ rũ, thì lấy ai dám tin mình đây? 

Trong tình yêu, càng toan tính sẽ càng thua thiệt, càng hy vọng sẽ càng thất vọng

Hãy hiểu, khi ta tự tin, sống khỏe, vui cười, ta đẹp hơn bất cứ ai. 

Yêu một người chưa từng là điều dễ dàng.

Một cuốn sách nên đọc ... 



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người bạn âm thầm 12 năm!

Hê sờ lô, hê sờ ly  Lại là Subi đây,  Anh bạn - có khoẻ không?  Lâu lắm rồi chúng ta mới lại gặp nhau nhỉ! Năm rưỡi rồi chứ ít ỏi gì đâu cơ chứ! Cũng may là tớ còn nhớ pass để vào nhà nha.  Còn nhớ 12 năm trước, lần đầu tiên tớ mở blog và đặt tên cho căn nhà của mình là phuongsubi.blogspot.com, cho tới bây giờ anh bạn cũng "có tuổi" rồi đó. Tớ không giỏi chia sẻ những câu chuyện của mình, càng không giỏi để thể hiện cảm xúc ... và cậu là người đã lắng nghe tớ suốt 12 năm qua, chứng kiến hành trình tớ trưởng thành như thế nào. Có lẽ phải cảm ơn cậu nhiều lắm!

Book review: "Hiểu về trái tim"

Một cuốn sách muốn được giới thiệu tới mọi người nhất! Tôi phải cảm ơn một người bạn, năm 2015 cậu ấy đã tặng tôi cuốn sách này. Mặc dù, không thể nhớ nổi cậu ấy là ai nữa, nhưng cảm thấy rất trân trọng vì nhờ cậu ấy mà tôi biết đến cuốn sách này. "Hiểu về trái tim" - Nghệ thuật sống hạnh phúc của Tác giả Thích Minh Niệm (năm 1992 tác giả xuất gia tại Phật học viện Huệ Nghiêm, cho đến nay vẫn tiếp tục hướng dẫn thiền và tâm lý trị liệu) thực sự là một cuốn sách vô cùng ý nghĩa. Có thể bạn chưa biết "Toàn bộ lợi nhuận thu được từ việc phát hành cuốn sách này sẽ gây quỹ Hiểu Về Trái Tim để giúp đỡ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh tại Việt Nam. Link Quỹ Hiểu về trái tim: http://hieuvetraitim.org/vn/gioi-thieu/gioi-thieu/ Trích đoạn lời tựa của tác giả: "Cách đây mười tám năm, tôi đã quyết lòng ra đi tìm hạnh phúc chân thật. Dù thời điểm ấy, ý niệm về hạnh phúc chân thật trong tôi còn rất mơ hồ, nhưng tôi vẫn tin rằng nó có thật và luôn hiện hữu trong

Làm thế nào để "nhiệt huyết" trong công việc?

Mình có ở trong một cái hội Facebook, ở đó tìm thấy rất nhiều bài viết liên quan tới công việc, phần lớn là cảm thấy chưa phù hợp với công việc hiện tại, hoặc đang cảm thấy bế tắc, hay mất dần năng lượng với công việc mà mình đang làm  Đặc biệt là các bạn vừa ra trường thường chưa rõ định hướng nên trong quá trình làm dễ dẫn đến chán nản và xuất hiện suy nghĩ "hình như chẳng có công việc nào phù hợp với mình cả", dần dần cảm thấy tự ti về bản thân mình hơn.  Thực ra, ai cũng từng trải qua ít nhiều những quãng thời gian đó, để trưởng thành hơn, rồi dần dần vươn lên những vị trí cao hơn nữa trong sự nghiệp. Tính đến thời điểm hiện tại thì mình đã đi làm được 6 năm có lẻ rồi đó, nhưng so với mình của 6 năm về trước, dù không đo được nhưng mình thấy bản thân vẫn duy trì được nhiệt huyết trong những việc mình làm (như tính cách, hay là cách mình vẫn lập kế hoạch hàng ngày trên Trello từ 2015 tới giờ, chắc công việc nào cũng phải yêu lắm thì mới duy trì được điều đó ấy nhỉ)  Thì hô