Cơn gió nào vấn vương bên cửa sổ
Lòng khắc khoải rấy nên bao tâm tư
Bức thư ngỏ còn vẹn nguyên ngăn tủ gỗ
Chẳng biết bao giờ trao gửi tay ai?
Đêm hạ sầu lật từng trang kỉ niệm
3 mùa qua cảm xúc vẫn vẹn tròn
Nơi hẹn cũ dấu chân ai hằn đó
Ngỡ hôm qua nhưng giờ đã khác rồi
Căn phòng vắng cô đơn một nỗi nhớ
Tựa khi nào khoảnh khắc ấy được gọi tên?
Cố kìm nén xua tan hình bóng cũ
Trái tim này ao ước mãi vẹn nguyên
Người còn nhớ ngày 13 tháng 9
Gót sen hồng, tà váy áo tung bay
Có cô gái hạnh phúc rạng ngời trong nắng
Má anh đào thẹn thùng, e ấp nụ cười xinh
Chắc có lẽ chỉ còn gọi là kí ức
Cơn mưa qua lại lấp lánh cầu vồng
Dường như em cũng mang tên là gió
Đến rồi đi mang theo chút bụi trần.
Nhận xét
Đăng nhận xét