Gửi Hà Nội tối 22!
Bật laptop lên sau 3 lần tắt máy ! Đã đủ can đảm để thay ảnh nền laptop & Mobile. Một cái ảnh nền mà bấy lâu nay mình không bao giờ muốn thay...
Chỉ là khi bật lap lên đó sẽ là hình ảnh đầu tiên đập vào mắt. Ấm áp - nhưng có lẽ - đã đến lúc phải thay đổi rồi. Sống cho bản thân mình nhiều hơn.
Chỉ có bản thân là không bao giờ rời ra chính bạn - cảm giác những người yêu thương cứ lần lượt rời ra ĐAU lắm !
Không mệt mỏi nhưng tâm trạng khó chịu vô cùng ...
Thích cái cảm giác quan tâm ai đó lắm - nhưng ghét tột độ cái hờ hững như chẳng quen ...
Chắc có lẽ nên tập dần với những điều chưa bao giờ nghĩ đến: thôi nhớ, thôi nghĩ, thôi mường tượng nhiều ..
Rằng cuộc sống không có ai đó vẫn tốt: Để rồi là trên phố ấy nhưng không phải đôi mắt đượm buồn - thay vào đó là một cô gái với nụ cười thật tươi - vẫn là đôi mắt biết cười nhưng chưa bao giờ ướt át. Không cái nắm tay dắt qua đường, hay những buổi tan ca không một mình trên đường cũ.
Vẫn sẽ vui nhiều...
Sẽ dễ dàng tán chuyện với một anh bạn mới
Nói ra những cảm xúc của mình
Lâu lắm rồi không định nghĩa được 2 từ mang tên hạnh phúc - có lẽ đó sẽ mãi là một ẩn số không có hồi kết.
Con đường phía trước còn nhiều điều đang chờ đón. Ra Tết còn bao nhiêu là dự định. Không thể sống mãi với quá khứ, những thứ không thuộc về mình dù có cố gắng níu giữ nó vẫn cứ vụt bay.
Hãy trưởng thành hơn trong suy nghĩ
Chín chắn hơn trong hành động
Đã đủ dũng khí để xóa những con số quen thuộc, yêu thương khỏi list - Dù biết chẳng thể nào del ra khỏi trí óc. Nhưng thôi hãy để thời gian giúp mình công việc ấy. Một cô gái với nhiều tham vọng.
Phải.
Em sẽ có nhiều việc hơn là ngồi đây và khóc - hình như nước mắt dành cho một ai đó quá nhiều rồi.
Nhận xét
Đăng nhận xét