Chiều
thu !
Người
ta gọi mùa thu là mùa tình yêu..
Cũng
có khi lại gọi đó là mùa của ẩm thực
Thu
đến : Không những cơn mưa rào bất chợt
Không
nắng chói chang ran rát bỏng da
Không
tất bật như những ngày hè tháng Sáu
Thoang
thoáng một chút nhẹ nhàng, man mác yêu thương
Thanh
Hóa những ngày này thật là dễ chịu
Ta
cảm nhận được không khí, mùi vị của quê hương
Những
cánh đồng trải dài xa tắp, dòng sông Mã chảy bồi phù sa
Em
bé chăn trâu vắt vẻo bờ đê làng...
Cho
trâu tắm rồi tụ hoài chơi đuổi bắt
Hương
vị đồng quê xen lẫn tiếng sáo diều
Nơi
ấy trong tôi đã chất chứa ngập tràn bao
kỉ niệm
Nhà
mái ngói, cái vườn sân, giếng ao làng
Nuôi
lớn tôi tâm hồn trẻ nhỏ
Mười
chín rồi nhưng vẫn thấy chẳng khôn nguôi
Tôi
ước những cảm xúc ấy trong tôi sẽ mãi vẹn tròn
Như
ngày đầu tôi từng đặt chân tới
Bi
bô nói mẹ nói cha chập chững bước đi đầu đời
Dù
khôn lớn vẫn ngóng hoài những ngày ta thơ bé
Thanh
Hóa quê tôi còn tuyệt vời nhiều hơn thế
Hãy
tạm dừng ngắm nghía những đổi thay
Tôi
lại yêu những gì thân thuộc
Yêu
quê hương, yêu mái ấm gia đình !
Nhận xét
Đăng nhận xét