Tôi thương cô ấy lắm!
Anh có thể cho em mượn bờ vai một chút để dựa vào không?
Em có thể khóc trên vai anh được không?
Và liệu em có thể yếu đuối trước anh lúc này được không ạ?
Một chút, một chút thôi ...
Anh có thể ôm em vào lòng không? Ôm chặt một chút để sưởi ấm cho em ... để anh cũng hiểu rằng "cái ôm" của anh quan trọng với em đến nhường nào!
Em sẽ chỉ yếu lòng giây lát thôi rồi sẽ quay về dáng vẻ mạnh mẽ vốn có của mình!
Anh à,
Ngồi kề bên em ở đây này,
Nắm tay em nhé,
Để em được dựa vào anh,
Để em cảm nhận hơi ấm của anh,
Hít hà mùi hương trên người anh,
Nếu có thể hãy cho em tham lam một chút mà hôn anh một cái nhé!
Anh thật ấm áp, khiến em chỉ muốn ở gần mãi, chẳng muốn rời xa dù chỉ là khoảnh khắc.
Đã rất lâu rồi em không biết cảm giác của một cái ôm ấm áp, của một chiếc hôn thật nhẹ, hay một lời yêu thương thật gần! Những thứ tưởng chừng như đơn giản nhưng lại trở nên xa xỉ đối với em.
Em nhỏ bé, yếu đuối và chỉ là một cô gái bình thường, khi buồn thì khóc, khi vui thì cười. Lẽ dĩ nhiên em hoàn toàn có thể giải quyết ổn thoả tất cả mọi thứ, chỉ là - em chỉ có một mình.
Sau cùng, nếu được anh chở che thì hẳn là em sẽ mạnh mẽ mà vượt qua một cách dễ dàng hơn.
Cảm ơn anh nhé, vì đã cho em mượn bờ vai này!
Nhận xét
Đăng nhận xét